Là rừng già vẫn gọi tiếng ầm vang
Là đại dương muôn đời ngân tiếng sóng
Là núi thẳm e ấp lòng mây trắng
Là dòng sông luôn lắng đọng phù sa
Là lưng mẹ giải dầm bao mưa nắng
Là tay cha ủ yên lặng lòng con
Là mắt con thơm mát cuộc đời cha
Là vợ hiền cho nhà thêm sắc ấm
Là mình tôi, ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét