Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

Canh chua

Hồi còn mẹ, mẹ biết tôi chỉ thích ăn canh chua mẹ nấu. Mỗi lần về quê là mẹ lại đi chợ sớm để mua cá biển tươi về nấu canh chua. Quê tôi, chẳng có người mẹ nào mà không biết nấu canh chua cả, ngay cả đứa cháu mới học lớp 9 thôi mà nấu canh chua ngon tuyệt. Mẹ, chị gái, chị dâu, mấy anh em trong nhà đều có thể nấu món canh chua cá biển ngon khó nơi nào khác sánh được.
Tôi khó tính trong việc ăn uống. Đó là thực tế. Ngày trước, mẹ hay nói "Quê mình chỉ khi lụt lội mới mua thịt" nên quanh năm chỉ ăn cá biển tươi mới đánh lên từ sáng sớm mai. Tôi đi nhiều, đi xa, vẫn nhớ hương vị món canh chua mẹ nấu. Thoang thoảng vị chua cay và mặn mòi của biển, hơn tất cả, là cả yêu thương của mẹ dành cho gia đình, mẹ đem yêu thương vào cả món ăn hàng ngày.
Tôi đi học xa, ở một mình, mẹ hay bày cho tôi cách nấu các món ăn, mà lạ, tôi chỉ nhớ mỗi cách nấu món canh chua. Về sau, lớn lên đi công tác, hay nhậu nên học được món canh chua cá lóc của người miền Nam, còn canh chua miền Bắc, ừm, cái vị nó không hợp với tôi.
Còn mẹ, là còn cả hương vị quê nhà, còn thương yêu và che chở. Với tôi, món mẹ nấu vẫn là nhất. Đi khắp nơi mọi chốn vẫn nhớ món ăn của mẹ, nhớ từng vị chua, cay, mặn, ngọt.
Tôi trở nên khó tính với các món ăn vì đã ăn nhiều món mẹ nấu. Cách mẹ nấu chẳng có gì là phức tạp hay nghệ thuật nấu nước, chỉ đơn giản thôi, mẹ đem yêu thương vào cả món ăn hàng ngày.

Không có nhận xét nào: