Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

Đi qua mùa Vu Lan

"Tôi biết tôi mất mẹ
Là mất cả bầu trời"

Xưa, đến mùa Vu Lan tháng 7, nhiều lần, tôi nhìn thấy mẹ đứng lặng yên bên bàn thờ nức nở khóc. Mẹ tôi lớn lên trong vòng tay của cha, mệ ngoại mất khi mẹ tôi mới 5 tuổi, ông ngoại lặn lội chiến khu Việt Bắc rồi tham gia xuyên Trường Sơn vào nam. Mẹ lớn lên với làng quê, với ruộng đồng và nấm mộ của mệ ngoại bên nhà.
Xưa, mẹ hay tủi phận, mỗi khi nhìn nhà ai có mẹ, bên cạnh đàn con vây quanh, mẹ lại khóc. Nỗi buồn không giải thoát. Nỗi đau mang theo từ thủa ấu thơ.
Khi mẹ mất, tôi mới cảm nhận nỗi thèm khát cất tiếng gọi Mẹ ơi!
Xưa, mẹ hay ngủ ở phòng ngoài, gần cửa sổ. Mẹ bảo, ngủ gần đó để đêm khua con về, gọi cửa mẹ vẫn nghe thấy đầu tiên. Tôi lớn lên, bạt xứ từ thủa lớp 10, đi xa lâu lâu rồi về. Những chuyến hải hành lênh đênh đại dương tôi thường dấu mẹ, bới biết rằng, đi biển là mang theo nỗi buồn cho mẹ. Mỗi lần về, chỉ cần gọi khẽ, Mẹ ơi! Chỉ thế thôi, ánh đèn đã rạng. Dáng mẹ loà xoà trong bóng đêm. Có đứa con nào như tôi, nhớ dai dẵng hình bóng mẹ trong đêm, leng keng chùm chìa khoá ra mở cổng. Nhiều lần, mẹ chỉ cần ngửi thấy mùi áo quần là mẹ biết tôi vừa biển về. Mẹ khóc, lại thoắt lên bàn thời thắp hương tạ ơn trời phật, tổ tiên, ông bà đã độ trì cho con trai mẹ đựoc bình yên trở về. Ai đó, cứ về vùng biển mà xem, cứ ngắm nhìn ánh mắt trẻ thơ đã hiện nguyên nỗi lo mơ hồ với người cha đi biển. Mẹ tôi lo là thế.
Vu Lan này, mẹ đã đi rồi. Tôi không cài hoa trắng bởi mẹ vẫn còn trong tôi, gần lắm, trong những giấc mơ mẹ vẫn đi về. Mẹ chợt đến, chợt đi như sương sớm mai trên ngọn cỏ. Hoa trắng, trắng như đời mẹ đã đắp đổi cho cuộc đời con, để cho con có được bông hồng đỏ, đỏ như máu của mẹ, hồng như tấm lòng mẹ đã dành cho con.

"Con đi đâu con về đâu
Cuộc đời của mẹ là câu trả lời
Cho con nổi nhớ không rời
Cho con ấm cả chân trời nắng lên
Ngày về tóc mẹ bạc thêm
Mong con chân cứng đá mềm vươn xa
Đôi khi nhìn rạng chiều tà
Chừng như thấp thoáng quê nhà nhớ thương
Nhớ thương xin dược hát thầm
Lời ru của mẹ ngàn năm mãi còn."

Không có nhận xét nào: