Quê nhà, chẳng có sợi dây nào ràng buộc đời người nhưng tâm hồn vẫn vấn vương. Càng bon chen giữa chốn thị thành thì càng thương nhớ quê nhà. Càng gần đến cuối năm lại càng ngẫm nghĩ về miền quê xa vời vợi. Quê nhà, có hương mùi rơm rạ trong mùa gặt, có mùi thơm lúa non đang trong thì trổ đòng. Quê nhà, có vị mằm mặm của cá mòi vừa nướng, có vị chua của bát canh chua mẹ nấu. Quê nhà, có tiếng gà gáy sáng, có tiếng nghé ọ gọi mẹ lúc ban chiều.
Quê hương, sợi dây thương nhớ mong manh gắn vào tâm hồn và giác quan của đời người, được ghi lại qua cả một thời ấu thơ, một thời trai trẻ. Quê hương, có tiếng mấy con cún ăng ẳng kêu lên sung sướng khi gặp lại người chủ xa nhà. Tôi đi nhiều, xa nhà nhiều nhưng có những con cún con từ bé chỉ gặp tôi một lần khi mới đẻ ra nhưng sau một năm, nó vẫn nhớ, nó mừng lắm. Cảm giác vui khi mấy con cún lao vào quấn quýt bên chân, có con còn gặm vào chân day day đầy sung sướng.
Quê hương, mỗi khi đi xa về trong chiều hoàng hôn đã nhìn thấy khói bếp từ sau mái nhà là biết ngay mẹ còn cặm cụi trong bếp. Về nhà, đó là cả không gian và cảm giác yêu thương đùm bọc. Tôi nhớ những buổi chiều đông giá buốt, bố ngồi đợi con về để vội vã rót chén rượu ấm đã chuẩn bị sẵn với câu nói thường có "làm chén cho ấm bụng đã nào". Cả nhà, chỉ có tôi mới được bố ưu ái mời rượu như vậy.
Quê hương, như một tâm hồn nhỏ bé ẩn sâu trong tâm hồn của đời người, càng già đi lại càng lớn lên và níu kéo đời người về với những ngày bé thơ. Ai ra đi mà không quay về chắc chắn sẽ vấn vương cho đến khi nhắm mắt xuôi tay để rồi nói với người ở lại "cho ta về quê". Ra đi, để trở về. Mỗi lần trở về lại một lần nối thêm sợi dây yêu thương với quê nhà.
Một ai đó đã viết mà tôi đã từng đọc:
"Quê hương nghĩa nặng tình đầy
Vuông tròn khéo đáp ơn dày mẹ cha
Vuông tròn khéo đáp ơn dày mẹ cha
Một đời phiêu bạt phương xa
Một đời rơm rạ cũng qua một đời"
Phiêu bạt chốn thị thành để gây dựng tương lai và làm tròn bổn phận đời người. Bổn phận với những người thân yêu bên cạnh, với những đứa trẻ bi bô với cuộc sống đầy thú vị - đó là bổn phận với tương lai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét