Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

Xốn xang tháng chạp

Cái tháng cuối cùng của năm lại đến, đến muộn màng trong cái rét mùa đông. Tôi ở miền xa giữa đất hà thành nên miên man nhớ những ngày tháng chạp xưa cũ. Cuộc đời với bao đổi thay và kỳ vọng nhưng những đứa con xa quê cứ đến tháng chạp lại nhớ về quê. Quê hương, là nguồn cội, là đất cằn khô hốc hác môi người giữa cái lạnh mùa đông còn sót lại trên triền cát miền Trung.
Miền trung xa ngái một đời, tôi đã đi xa bao lần nhưng vẫn nhớ về triền cát miên man gió. Đi xa, cuối năm hay nhớ về những gì xưa cũ, những hoài niệm tuổi thơ. Ngày còn mẹ, mẹ hay đếm tờ lịch mỗi sáng, cứ sau rằm tháng chạp mẹ lại bộn rộn với bao việc. Mẹ miệt mài để chuẩn bị cho một cái tết sung túc và an lành. Những ngày nắng lọt qua miền mây sưởi ấm mảnh đất cằn mẹ lại chộn rộn với lá dong, vườn chuối. Mỗi khi thấy mẹ chợ về với bó lá dong là tôi biết tết đang gần kề. Tháng chạp về, tụi trẻ con xốn xang chờ đón áo mới và đi chợ tết ngày cuối năm, đêm vẫn mơ thấy tiếng pháo đì đùng và tiếng mấy con cún ăng ẳng rúc đầu vào gậm dường khi tiếng pháo rền vang.
Miền quê với bao kỷ niệm, hoài tưởng những niềm vui thủa ấu thơ để tạm quên đi lo toan hiện có. Miền quê, có cha già vẫn gọi điện bảo "Năm ni rét muộn nên cây hoa đào chưa đơm nụ, gốc mai vẫn xanh lá". Tết đến, năm nào bố cũng nói với mẹ "đừng hỏi con khi mô về, kiểu chi con cũng về bởi không ai có thể quên được hồn quê mái ấm". Tháng chạp về, với bao xốn xang. Mỗi lần ngửi thấy mùi hương trầm đốt lên là chợt nhớ đến Tết. Tết về, là với bao lo toan của mẹ, với nỗi nhọc nhằn của cha. Tết có tiếng củi khô cháy tí tách dưới nồi bánh chưng, có tiếng lầm rầm cầu khấn của mẹ mong cho an lành vinh phúc đến với cả gia đình, dòng tộc.
Một năm gần đi qua, với bao thăng trầm dâu bể, bao bộn bề lo toan và những niềm vui bé nhỏ, tết về, mang theo cả niềm hoài niệm. Tết quê nhà không sung túc nhưng đầm ấm, không áo quần là lượt nhưng đầy sắc màu tươi mới. Tết ở quê, đứng trước cửa nhìn ra cánh đồng tràn đầy màu trắng của đàn cò kiếm ăn trên đám ruộng mới cấy. Đêm về, nghe tiếng cánh cò xào xạc qua ngọn tre đầu ngõ.
Có những năm xa quê, đón tết giữa thành phố ồn ào và chen lấn, thèm có được hương vị tết ngày xưa. Tết về, nôn nao thèm được ngửi mùi hương trầm từ bát hương gia tiên toả ra, thèm được ngửi mùi bánh chưng toả hương thơm nức dưới bàn tay của mẹ. Xa quê, dịp cuối năm lại cứ đau đáu được về quê đón tết, tết của sum vầy và ân nghĩa. Tết về, về để có lại nguồn cội, về với những gì thiêng liêng mà tiết giao mùa của trời đất ban tặng. Tết về, là về với niềm yêu thương của mẹ, với bài thơ bố vẫn khai xuân trong dịp năm mới.
Quê nhà, tháng chạp vẫn mêng mang gió lạnh, vại dưa hành củ kiệu vẫn chưa được đem phơi bởi mẹ đã về với trời đất, xa rời cả miền ly biệt. Với tôi, tết gắn liền với hình bóng của mẹ cha, của triển cát, của đồng ruộng trắng xoá cánh cò.



Không có nhận xét nào: