Người ta đang tự hỏi, nước Mỹ đã bơm bao nhiêu USD vào nền kinh tế nội địa và toàn cầu trong 5 năm qua? FED vẫn cầm trịch nguồn cung tiền cho nước Mỹ.
Châu Âu, trong cơn bĩ cực của nợ công và triển vọng kinh tế ảm đạm, vẫn bơm tiền để cứu các chính phủ vỡ nợ và các ngân hàng mất thanh khoản. ECB và IMF vẫn chi bộn tiền cho các chính phủ mạnh tay chi tiêu.
Nhật Bản, sau một thời kỳ dài gần 2 thập kỷ, không thể tăng trưởng danh nghĩa của nền kinh tế. Thủ tướng mới, Thống đốc mới đã đồng thanh tương ứng với khẩu hiệu "Bơm tiền" khủng cho nền kinh tế. BoJ mạnh dạn cung tiền, làm giảm sức mạnh của đồng yên trên toàn cầu nhằm kích thích lạm phát lên 2%.
Mỹ, Châu Âu, Nhật vẫn loay hoay với chính sách tiền tệ, tài khoá lỏng bằng các công cụ nới lỏng định lượng, mua trái phiếu, hỗ trợ thanh khoản, kéo lãi suất về gần 0%. Thế nhưng, nền kinh tế của các ngáo ộp vẫn chưa có dấu hiệu tăng trưởng ổn định. Sự bất ổn của nền kinh tế các nước phát triển thể hiện sự bất ổn bởi tác động của các sự kiện toàn cầu.
Vận rủi của các chính sách tiền tệ luôn ám ảnh bởi chiến tranh, thiên tai, chính trị. Nước Mỹ sau trần nợ công lại đụng đến vách đá tài khoá. Khi tài khoá ổn định lại phải đối diện với "những cuộc chiến tranh". Chính quyền của tổng thống Obama vẫn điên đầu với những cú sốc chính trị trên toàn cầu. Nước Nhật, sau trận đại hồng thuỷ vẫn lo lắng với mấy lão hàng xóm xấu bụng luôn nhăm nhe gây sự và tranh chấp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét