Ra đường, ngồi cà phê, gặp bạn của thằng bạn ở quê.
Bạn của bạn kể chuyện ngày xưa, hay thấu trời. Ngưỡng mộ.
Bạn của bạn bắt đầu kể chuyện đời bạn. Nghe thấy có gió bão.
Bạn của bạn kể sắm xe, mua nhà, buôn vàng, buôn đất, chơi chứng đều ngon lành. Bạn của bạn tự hào: Nhiều đứa chết sặc gạch, còn bạn của bạn vẫn giàu sang.
Bạn của bạn chỉ chiếc xe hơi cáu cạnh đỗ bên hè, trị giá khoảng dăm ba tỷ bạc. Nhìn lại con rim chiến của mình, tự dưng ... thấy ngại.
Bạn của bạn khoe: Cái áo tui mặc hàng hiệu không à, giá mua gần 1 nghìn. Chiếc ví LV bạn quẳng trên bàn cà phê, căng phồng, nếu soi giá bán ở shop trên Metropole chắc đến dăm ngàn Mỹ kim. Đột nhiên, mình mò ra sau mông mình, ví lép kẹp.
Bạn của bạn hẹn: Cuối tuần làm bữa nhậu trên khách sạn gần Hồ Tây. Tự nhiên ngạt mũi, tai ù.
Mình hỏi lại bạn: Con mấy tuổi rồi, bạn của bạn bảo, học lớp 2.
Mình hỏi: Vợ mần mô? Bạn của bạn ngập ngừng, tui làm tập 2 rồi, nhưng đã out.
Tự dưng, câu chuyện trở nên nhàn nhạt, mình vội chuồn.
Tự dưng dớ dẩn: Tiền - Có mua được một mái ấm?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét