Dù bạn bận rộn đến đâu hay rảnh rỗi, hãy dậy sớm. Lên đường và tìm cho mình một hàng cà phê phù hợp. Cà phê không khách khí, không cầu kỳ, dù một mình bạn hay có thêm bạn bè, cà phê luôn mang đến cho bạn cuộc sống mới và những suy ngẫm trong cuộc đời.
Dù bạn trẻ, trung niên hay đã già, cà phê chào đón bạn đến với cuộc đời.
Khi bạn trẻ, cà phê không một mình. Cà phê mang đến cho bạn mối giao lưu bạn bè. Nếu bạn yêu nhau, hãy nói "cà phê nhé". Nếu bạn mến nhau, hay nói "cà phê không?"
Khi bạn qua tuổi thanh niên, hình như bạn thích ngồi cà phê một mình.
Khi bạn già, cà phê nói với bạn rằng "dù một chút thôi nhé, chỉ mình tôi chung thuỷ với bạn".
Nhiều người hỏi: Cà phê đắng không? Câu trả lời dường như đặt lại một câu hỏi "Cuộc đời bạn đã từng ngọt đắng chưa?". Nếu như, cuộc đời bạn cứ diễn ra ngày nay như bao ngày khác, ngày mai, bạn không phải lo nghĩ, suy tư thì cà phê dường như đắng chát với bạn. Nếu như bạn đang chan chứa yêu thương, cà phê thơm như tình yêu bạn đang có.
Cuộc đời người, rồi ai cũng phải trải qua những đắng cay của cuộc sống. Cuộc sống vốn dĩ chẳng thể nào tròn trịa dành cho đời người. Cuộc đời, bao vấp ngã và trải nghiệm. Cuộc sống, với bao buồn vui lẫn lộn. Dù bạn có mạnh mẽ, giàu có đến đâu, rồi sẽ có ngày bạn mất đi người thân yêu nhất. Nếu một ngày, bạn không còn mẹ, bạn sẽ thấy cuộc đời không còn nhiều màu hồng. Nếu một ngày, bạn mất cha, bạn sẽ thấy cuộc đời sao lẻ loi.
Khi bạn vui, bạn thành công ít lần bạn quên đi người bạn cà phê. Bạn chỉ nhớ đến hương vị nồng say của bia, rượu và những buổi tiệc. Khi bạn buồn hay bạn suy tư, cà phê gợi cho bạn những trầm tư của cuộc sống.
Cà phê không ồn ào. Nếu bạn ồn ào, bạn chẳng thể nào nhận ra những hương vị đặc trưng của cà phê. Nếu như cuộc đời của bạn chưa từng trải qua những vết đau, xin đừng đến với cà phê. Những vết thương hằn sâu trong lòng bạn để lại cho bạn những trầm tư. Lúc đó, cà phê đắng, đắng chát như cuộc đời mà bạn đang trải qua. Bạn lặng im một mình bên những giọt cà phê, lặng nghe tiếng thời gian trôi đi và đếm những ngày vất vả mong sớm qua. Cà phê đắng nhưng cho bạn vị ngọt đầu môi bởi nỗi đau đắng chát đã thấm đẫm vào trái tim bạn, còn hương vị đắng chát nào hơn những mất mát của cuộc đời.
Khi đó, một quán cà phê ở một góc phố yên bình, bạn chờ những giọt đời chảy xuống, bạn lắng nghe nốt nhạc Trịnh mãi "ru đời đi nhé, cho ta nương nhờ lúc thở than" và chợt nhận ra "tôi là ai mà đời trần gian thế". Bạn tự nhủ mình, "tôi ơi, đừng tuyệt vọng" để rồi "tôi là ai, mà yêu quá đời này". Khi bạn đã ngẫm nỗi đau cuộc đời, những đắng chát của cuộc sống thì khúc nhạc Trịnh cho bạn nơi nương náu tâm hồn. Cuộc đời bạn đã đắng cay rồi, nhưng, cà phê còn đắng đơn, chát mặn như giọt nước mắt muộn màng lăn dài trên má.
Đắng cay rồi sẽ đi qua, nỗi đau rồi sẽ nguôi ngoai. Khi bạn đã vượt qua những vấp ngã, bạn dường như mạnh mẽ hơn, bạn nhìn cuộc đời với bao trầm tư và trăn trở hơn. Lúc đó, cà phê đến với bạn như một người tri kỷ. Cà phê theo bạn đến cuối con đường của cuộc sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét